Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

BÂNG KHUÂNG...



Bỗng một ngày bàn tay ta lạnh ngắt
Những ngón đan nhau đâu mất cả rồi
Chiều lang thang đi tìm mãi nụ cười
Hồn quay quắt mơ nụ hôn ngày ấy

Bàn tay em đã rời xa từ đấy
Để bâng khuâng ta phải chọn con đường
Chạy theo em hay đứng lại nhớ thương
Cho khô héo trái tim đầy mộng ước

Có phải ta hẹn nhau từ kiếp trước
Nên khiến xui tình gặp với duyên trao
Để từng đêm ta mơ mộng, khát khao
Ôm gối chiếc ước ao vòng tay ấm

Thì thôi vậy ! dẫu lối về xa lắm
Gói hành trang ta trở lại chốn xưa
Bóp tim đau quặn thắt, nói sao vừa
Bao nỗi nhớ nghẹn ngào dâng mắt lệ





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét